Chị kế nứng bím đòi nhún cu thằng em trai mình

Chị kế nứng bím đòi nhún cu thằng em trai mình

Chị kế nứng bím đòi nhún cu thằng em trai mình

Cô cắn môi, tay siết chặt gối, tự nhủ: “Hắn không còn gì uy hiếp mình nữa, anh đã bảo vệ mình rồi,” nhưng ký ức về căn phòng khám lạnh lẽo lại ùa về không kiểm soát. Bên trong căn phòng khách nhỏ bé, mùi cà phê đen thoảng nhẹ từ chiếc cốc sứ trắng đặt trên bàn gỗ thấp, hơi nóng bốc lên uốn lượn trong không khí, như những sợi khói mỏng manh tan biến giữa ánh sáng mờ đục. “Anh có bản sao clip, đẹp hơn ảnh này nhiều, em thấy sao?” Hắn cười khẩy, giọng trầm đầy đe dọa. Đêm qua, sau khi Hoàng đạp nát chiếc USB của Nam, cô đã tưởng mọi thứ sẽ chấm dứt, nhưng sâu trong lòng, nỗi sợ vẫn bám riết, như một cái bóng vô hình không thể xua tan. Mình ghét hắn, mình không muốn,” nhưng cơ thể không nghe lời, như một lời nhắc nhở rằng cô chưa thoát khỏi bóng ma ấy.